Thư tình gửi một người – The Love Letter (101)

Thư tình gửi một người (101)

Sài Gòn , 27.5.1993.

Ánh ơi,

Đã nhận thư và bande nhạc Ánh gửi. Rất vui và cám ơn lắm. Tuy nhiên thư sao có vẻ trách móc buồn bã quá. Ánh phải tập luôn luôn giữ được lòng mình thanh thản. Phải xem mọi sự thật nhẹ nhàng. Phải biết đẩy lùi mọi thứ phiền muộn không cần thiết. Từ sau 75 anh đã tự luyện mình như vậy mới vượt qua được mọi thử thách. Anh thấy mọi điều trong đời đều là hư không cả. Cái có và cái không, cái được và cái mất cũng không thể nào giết chết linh hồn và đời sống tinh thần mình được. Chúng mình không còn trẻ nữa cho nên gặp nhau được lúc nào là phải sống hết và tận cùng từng giây phút đó. Anh cũng có gì cảm giác như Ánh vậy. Những tuần lễ gặp lại nhau ở đây gần như không thật. Có một cái gì đó rất hư ảo của một cõi đời nào đã xa lắm. Cái hiện tại đó nó trùng lẫn với quá khứ và vì thế nó gần gũi với giấc mộng.

Từ dạo Ánh đi trời Sài Gòn nắng nóng gần 40o. Chỉ mấy hôm nay mới có mưa lai rai. Cũng sắp mùa mưa rồi nhưng cái thời tiết khó chịu này không thể làm việc gì được. Mỗi ngày vẫn bạn bè ngồi với nhau quanh bàn rượu. Ánh đi rồi anh có vẽ thêm được mấy bức tranh nhưng cũng may đã bán hết. Ba bức cho Hongkong. Hai bức cho một collectioneur(119) ở Sài Gòn. Nghe nói Ánh cũng có vẽ nhiều phải không? Thử chụp ảnh gửi về anh xem với.

Trinh về một tuần rồi đi lại. Còn Tinh và Tâm nữa. Nửa tháng nữa Tịnh cũng đi. Lần tới Ánh về chắc anh đã có một cái nhà sàn mới làm lớn và dài thêm nối liền với nhà sàn cũ mà Ánh đã có ghé ở làng báo chí rồi.

Vợ chồng Tôn Thất Văn và Lữ Quỳnh gửi lời thăm Ánh. Cả Trịnh Cung nữa.

Ánh gắng vui chơi và thiền trong mọi giờ khắc của cuộc sống. Bao giờ thu xếp được công việc ở Singapore thì nhớ cho anh biết. Chúc mỗi ngày qua đi Ánh có được một niềm vui nhỏ. Nhớ viết thư cho anh.

Thương nhớ.

Trịnh Công Sơn

(English Version)

The Love Letter (101)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

Saigon, 27.5.1993

Dear Ánh,

Your letter and the CD came in. I’m really pleased and thank you so much. However, why does your letter sound reproachful? You should practice keeping your mind at ease. You need to consider all the facts and know-how to get rid of all the unnecessary problems. From 1975, I trained like this to overcome all the challenges. I look upon everything in life as nothing. Appearance and disappearance, gain and loss cannot kill our soul and spiritual life. We are no longer young, therefore when we meet, we must live to the end of every moment. I feel exactly the way you do. The weeks we have here are practically unreal. Something very illusory is going on in a distant world. The present merges with the past and is thus close to the dream.

Since you left, the climate in Saigon has been very hot above 40 degrees. It rained for several days.

It’s almost the rainy season, but I can’t do anything about it in this bad weather. Every day, I find myself again with my friends at the wine table. After you left, I painted some pictures and luckily I sold the whole thing. There were three of them for Hông Kong and the two from a collector in Saigon. I hear you paint a lot, don’t you? Try to get a few photos and send them to me.

Trinh’s back for a week and then she’s coming home. Tinh and Tam will be leaving in the next couple of weeks, too. The next time you come back, I should have a larger and longer house on stilts connected to the old one you visited in the Newspaper Village.

The couple Ton That Van and Lu Quynh address their respectful greetings as well as to Trinh Cung.

You try to enjoy yourself and meditate every minute of your life. Let me know as soon as you find a job in Singapore. Let each day pass, you have some joy. Don’t forget to get in touch with me.

Love

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: