Thư tình gửi một người – The Love Letter (102)

Thư tình gửi một người (102)

Sài Gòn, 20.8.1994

Ánh ơi,

Năm nay nhà bỗng vui vì mọi người về đông. Cả em cả cháu tất cả chín người. Thế rồi sau hai tháng lại rủ nhau biến mất. Sáng nay Trinh về nữa. Chỉ còn lại Chuyết ở thêm hai ngày nữa. Và sáng thứ hai còn lại một mình. Như một mùa mưa đi qua vậy.

Mình vẫn làm việc bình thường, có lúc viết được nhiều có lúc vẽ liên tục rồi bỗng đâm ra lười không làm gì cả. Cứ thế mà ngày tháng trôi qua. Năm này nối năm kia chóng mặt. Và cứ phải buồn vì một cái gì đó như vừa bị đánh mất.

Thế nhưng phải quên để còn sống và làm việc. Không còn thì giờ để phung phí những ngày, đêm của đời vào chuyện không đâu.

Có Trinh sang chắc Ánh cũng sẽ có bạn nhỏ để cùng đi chơi sau những giờ làm việc.

Sài Gòn đang sắp hết mùa mưa. Trời nóng quá.

24/8 này mình đi Bangkok và Hongkong chơi khoảng một tuần. Và đầu tháng 10 có thể đi Paris – Londres. Được mời đi chơi không phải làm việc gì cả. Nếu tiện có thể đi lại Canada thăm mọi người. Và dịp ấy biết đâu Ánh có thể bay sang được.

Mong là sẽ gặp lại, đi ăn, đi chơi như cuộc đời thong dong không âu lo không ngờ vực gì của thời cũ.

Gửi Ánh cái quà nhỏ cho vui. Nhớ chụp ảnh xem có vừa không.

Cố gắng vui và biết quên lãng để có thể tìm được sự thanh thản tuyệt đối trong lòng.

Hỷ về có gặp ở quán Tib cùng chồng con. Hẹn đi chơi mà cuối cùng không thực hiện được.

Hẹn sẽ gặp lại không ở đây thì cũng ở đâu đó nghe Ánh.

Trịnh Công Sơn


Dao Ánh ơi,

Uống một chút rượu trong đêm Noel và ngày đầu của Nouvel An.

(English Version)

The Love Letter (102)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

Saigon, 20.8.1994

This year, my family is suddenly happy because everybody has come home with nine children and grandchildren. Then they went away two months later. This morning, Trinh will go and only Cuong will stay two days longer. Monday morning, I was left by myself. The whole thing went down like a rainy season.

I always work normally, sometimes I can write a lot, sometimes I draw continuously and then all of a sudden I get lazy and I can do nothing.

That’s how the days go by and the years pass so quickly. I felt sad as though I had just lost something, but I have to forget about living and working. Time has run out to waste days and nights without anything.

By the time Trinh gets here, you’ll also have a friend to hang out with after work.

Saigon will end this rainy season. It’s getting warm.

On August 24th, I will travel to Bangkok and Hong Kong for approximately one week. I may travel to Paris and London in the beginning of October. They asked me to go sightseeing without having to work. If you don’t mind, I can go to Canada and visit everybody. It’s a chance to meet.

I look forward to seeing you again someday. We are going to eat and hang out together as our once joyful and innocent life.

I’m sending you a little present to have a good time. Make sure you take a picture and see if it fits.

Strive to be happy and forget, so that you may find absolute peace in your heart.

I met Hy with her husband and children at Tib restaurant. We made arrangements to go out, but it didn’t work out.

If we don’t, we’ll meet again somewhere.

Dear Ánh,

Join me for a glass of wine on Christmas Eve and New Year’s Eve.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: