Mòn mỏi – Weariness

Mòn mỏI

  • Em ơi, nhẹ cuốn bức rèm tơ
    Tìm thử chân mây khói tỏa mờ
    Có bóng tình quân muôn dặm ruổi
    Ngựa hồng tuôn bụi cõi xa mơ.
  • Xa nhìn bên cõi trời mây
    Chị ơi em thấy một cây liễu buồn.
  • Bên rừng em hãy lặng nhìn theo,
    Có phải chăng em ngựa xuống đèo?
    Chị ngỡ như chàng lên tiếng gọi
    Trên mình ngựa hí lạc vang reo.
  • Bên rừng ngọn gió rung cây,
    Chị ơi con nhạn lạc bầy kêu sương.
  • Tên chị ai gieo giữa gió chiều,
    Phải chăng em hỡi tiếng chàng kêu?
    Trên dòng sông lặng em nhìn thử
    Có phải chăng người của chị yêu.
  • Sóng chiều đùa chiếc thuyền nan,
    Chị ơi con sáo gọi ngàn bên sông…
    Ô kìa! Bên cõi trời đông
    Ngựa ai còn ruổi dặm hồng xa xa.
  • Này lặng em ơi, lặng lặng nhìn
    Phải chăng mình ngựa sắc hồng in?
    Nhẹ nhàng em sẽ buông rèm xuống,
    Chị sợ trong sương bóng ngựa chìm.
  • Ngựa hồng đã đến bên hiên,
    Chị ơi, trên ngựa chiếc yên… vắng người.

(English Version)

Weariness

Oh, my sister! Gently lift the silk curtain,
Searching for the horizon shrouded in smoke,
Is there the silhouette of my lover thousands of miles gone?
On a speck of pink horsewhipping dust in the far outdistance?

  • Stare at the sky and the clouds in the estrange.
    Sister, I’m looking at a sad willow tree.
  • Watch in silence close to the forest.
    Do you see a horse going down the pass?
    I think his voice is getting louder,
    And the horse squeaks noisily with the sound of its bell.
  • Through the woods, the wind shakes the trees,
    Sister, a lost swallow appeals to the dew.
  • Who calls my name in the afternoon wind?
    Is his voice calling me?
    On the tranquil river, you know,
    Is this someone I love?
  • The afternoon waves play with bamboo boats,
    Sister, the blackbird summons the mountains through the river.
    Oh! Across the eastern sky,
    Whose horse still roams for miles?
  • Hey, be silent, be silent!
    Does the horse look pink?
    Gently you let go of the curtain,
    I fear in the mist the shadow of the drowning horse.
  • The pink horse made it to the porch,
    Sister, the saddle upon the horse… was empty.

Đặng Hoàng Lan Translated From The Poem “Mòn mỏi” Of Thanh Tịnh.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: