Thưa thầy con đi – Saying Goodbye Teacher
Thưa thầy con đI
Thôi thưa thầy con đi
Năm cuối cùng đã hết
Chưa qua một mùa thi
Ðã nghe đầy thương tiếc
Nhìn xuân về lộc biếc
Chim én lượn thầm thì
Những nỗi buồn thế hệ
Ðưa tiễn những người đi
Vở chưa phai mực thầy
Những lời phê nho nhỏ
Sáng lên màu tươi đỏ
Thâm trầm những tin yêu
Như màu xanh biển chiều
Của những dòng nước lặng
Thầy bảo đời rất đẹp
Nhưng cũng lắm gian nan
Bao ô đời còn khép
Chưa mở rộng thênh thang
Như những ô tập vở
Cần những kẻ khai hoang
Áo cơm là hơi thở
Mơ mộng là son vàng
Con lúc nào cũng nhớ
Con lúc nào cũng biết
Áo trắng có thể nhoà
Những bụi đường cơ khổ
Mai con đi, thầy ở
Những lớp học lại đầy
Có những cánh chim bay
Và những chồi non chớm
Con là người chưa lớn
Con muốn ở lại trường
Như ở lại quê hương
Ðầy hoa thơm trái ngọt
Có con chim nào hót
Ngoài cửa sổ chiều nay
Hỏi rằng chim có hay
Phấn buồn trên bảng trống
Ta sắp vào cuộc sống
Chào bảy năm mây trôi
Không một ngày biển động
Mai giữa trời cao rộng
Phải tìm thấy bình minh
Phải lo cuộc mưu sinh
Không còn thầy vẽ lối
Nay đã là xuân cuối
Thôi thưa thầy, con đi!
(English Version)
Saying Goodbye Teacher
Teacher, it’s time I say goodbye.
The last year was over.
The examination season hasn’t gone by yet,
But I was full of deep regret.
Spring is upon the green shoots.
Swallows hover around whispering.
The melancholies of the generation
Say goodbye to the ones leaving school.
The book has not faded from the teacher’s ink.
The short comments
Glow with bright red,
And a profound belief in love
Like the blue evening sea of the calm waters.
My teacher said life is beautiful,
But it also has a lot of challenges.
Many doors in life are closed,
And have not been wide open,
Just like pages in a book
Requiring to be reclaimed.
Clothes and rice are breathable.
Reverie is an invaluable treasure.
I remember it at all times.
I have always known this.
My white dress can fade
Into the dust of a lifetime.
Tomorrow I leave, you stay.
Classes will fill up again.
There are flying birds,
And plenty of other young buds open.
Yet I don’t feel like an adult.
I want to go to school all the time.
Like staying in my homeland.
It is full of scented flowers and delicious fruits.
There is a kind of bird chanting,
Outside the window this evening.
Wondering whether the bird knows or not,
The chalk gets gloomy on the whiteboard.
I’m going to step into life,
Saying goodbye to seven school years.
There was not a stormy sea day.
The next day in the high wide sky,
I have to find dawn,
And have to make a living.
There is no teacher’s guide.
This is the final spring.
Teacher, it’s time for me to go.
Đặng Hoàng Lan Translated From The Poem ” Thưa Thầy Con Đi” Of Vũ Thị Gio Linh.