Thư tình gửi một nguời – The Love Letter (90)

Thư tình gửi một nguời (90)

28.2.1967

Buổi sáng thức dậy muộn. Ngày mở ra cùng giá rét. Anh chưa biết sẽ làm gì để nhắc lại một khởi điểm mà từ đó mình đã vào đời. Chắc anh sẽ khui champagne để nghe tiếng nổ cho đỡ buồn. Đốt thêm cây nến mà Ánh đã cho anh đầu năm. Và ngồi nghĩ xa hơn, nghĩ lại về thân thế mình. Thân thế nào cũng có vẻ buồn riêng nhưng có người vui chơi hồn nhiên quá nên quên mất.

Bây giờ ngoài hàng hiên gió về chất đầy. Anh ra nhìn lại dòng sông và bèo xanh ở đó đang trôi đi vùn vụt. Nước còn xanh lắm chắc chiều lại mưa.

Ánh trở lại đó có thấy buồn không. Đời sống xô bồ ở đó dễ làm chóng quên những phiền muộn nhỏ.

Anh Lê Văn Hảo (dạy ở Văn Khoa) vừa đến thăm, đang ngồi nói chuyện với má anh ở phòng trong. Anh Hảo đòi tổ chức sinh nhật để mừng anh. Anh cũng chẳng hiểu để mừng cái gì.

Anh chẳng có gì đáng để ăn mừng ngoài tình yêu của Ánh. Không có Ánh ở đây để cùng ngồi thật gần anh mà uống chung với anh một tí rượu và hút với anh một điếu thuốc.

Đời sống bỗng nhạt nhẽo tình cờ.

Nếu có anh trong đó chắc là chiều nay chúng mình phải đi ăn với nhau suốt buổi.

Trời lạnh quá đến nhức nhối từng đầu ngón tay.

Buổi sáng này anh nghĩ về Ánh như đang nghĩ về một đám mây bồng bềnh trên đời sống anh. Đám mây của những ngày anh qua những đèo sâu cao nguyên và mơ ước. Đám mây che khuất những phiền muộn, lo âu. Đám mây ở mãi trong những thung lũng hoang vu nghìn đồi đó mà bao nhiêu lần đi qua, trở lại, anh vẫn còn nhìn thấy.

Ánh ơi,

Trời Sài Gòn bây giờ chắc nóng và nắng lắm.

Hãy ngồi yên một phút và nghĩ đến anh.

Anh chưa có ý định gì cho ngày vui hay buồn này của anh cả. Nếu vào một ngày trời nắng chắc anh sẽ rủ bạn bè về biển như một sinh nhật cũ lúc còn anh Tường chúng anh đã về đó để liệng một cái ly không ra bể.

Sao vào đến Sài Gòn rồi im lìm thế chẳng viết cho anh một chữ nào.

Còn nợ anh cái gì đó sao không đưa?

Yêu dấu vô cùng.

Anh,

Trịnh Công Sơn

(English Version)

The Love Letter (90)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

28.2.1967

I woke up late in the morning when it was a cold day. I don’t know what to do to remind myself of the point of departure from which I came to this life. Perhaps I’ll open the bottle of champagne and the bang will calm my sorrow. I lit another candle you gave me earlier this year, and I sat down thinking about myself more deeply. Every destiny has its own sadness as well, but some people play innocent ways to forget it.

Outside, the porch was full of breeze. I looked back over the river with a duckweed green rapid current. The water is still clear, which means it’s going to rain again.

Are you sad about going back there? Busy life there makes it easy to get over small problems quickly.

Mr. Le Van Hao (teacher Van Khoa) just visited and spoke with my mother in the interior room. Mr. Hao wanted to have a celebration for me, but I don’t know what to celebrate.

There’s nothing to celebrate, but your love. You’re not here to sit so near me and drink wine and smoke a cigarette with me.

Life is suddenly insipid and in deliberating. If I was in there, we could have dined together this afternoon.

It was so freezing, it hurt my fingertips.

This morning, I thought about you while I thought about a cloud floating in my life. You are the cloudiest day I travel across the deepest highlands with many dreams. The cloud obscures my worries. The clouds are eternally in the desolate valleys that I go through, and then I return, I still see.

Dear Ánh,

The weather in Saigon at the moment should be warm and very sunny.

Take a seat and think about me.

I got no plans for my birthday. If the weather were nice, I would invite my friends to return to the sea. Same as my old birthday when Mr. Tuong was there, we went there and threw drinks into the sea.

Why you have come to Saigon, but you have remained silent?How come you never wrote me anything?

You still owe me something, why don’t you give it?

Very loving.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: