Thư tình gửi một người – The Love Letter (87)

Thư tình gửi một người (87)

12.1.1967

Ánh thân yêu,

4 giờ sáng anh ngồi dậy đốt nến để nói với Ánh một vài chuyện nhảm nhí.

Nhắc lại một ý đã cũ: yêu nhau là đã có một compromis (111) nào đó với nhau rồi. Phải không? Anh cũng nhắc lại một câu đã nói với Ánh đêm Giáng sinh: Yêu nhau là đã có một hẹn ước dài hạn với nhau. Vì thế phải có bổn phận để hiểu là không thể có một hẹn ước (rendez-vous) nào đáng giá hơn.

Lâu nay anh vẫn đã cố gắng tôn trọng mọi tự do giao tế của Ánh. Đôi lúc còn khuyến khích Ánh tham dự vào những cuộc họp mặt đông đúc để Ánh vui. Để Ánh quên bớt những khoảng trống, những phút ưu tư vô ích, hay nhớ nhà v.v… Nhưng rồi bỗng cơn lo âu chợt đến. Anh cảm thấy e ngại khi nghĩ rằng dấn thân vào quá nhiều cuộc vui thì mình bỗng biến thành một thứ snobe, vulgaire, mondain(112) v.v… và mình không còn thì giờ để nghĩ đến mình nữa, không còn thì giờ đẻ quay về với cái vẻ ấm cúng, nồng nàn của thế giới mình đã trót hẹn. Vọng ngoài quá nhiều chỉ làm hư hao, thiệt thòi mình thêm mà thôi. Ở trên lý do đó anh đã luôn luôn cố gắng tách rời đám đông, co mình về với mình – với Ánh. Ánh đã phải nhận ra điều đó từ lâu rồi phải không.

Trên phương diện tình cảm anh là một kẻ thủ cựu, ích kỷ không ai bằng. Điều này có thể làm phiền Ánh nhưng anh cũng không thể không lo lắng, bảo bọc cho tình yêu của anh.

Sau những lần hát hỏng, khi anh nói chuyện với một người con gái là anh nói với một – người – con – gái – ở – đám – đông – của – đám – đông. Nhưng khi Ánh nói chuyện với một người con trai nào, ngoài anh, là Ánh chỉ nói với riêng một mình người đó.

Anh không thích điều đó ở Ánh. Đừng bao giờ tự ái trên những cấm đoán này. Anh chỉ làm công việc của người bảo vệ những gì mình đang nâng niu trong tay.

Hãy dứt khoát với những gì ở ngoài mình. Anh chỉ khuyên như thế thôi.

Và để bắt đầu Ánh sẽ không dự vào buổi lễ gì.

Anh đã có đó để chọn những nơi mà Ánh sẽ đến cùng anh hay nếu không cũng đã có bạn bè của anh lo lắng cho Ánh. Cả Diễm cũng thế, Diễm cũng chẳng có quyền gì để buộc Ánh phải góp mặt vào những nơi mà Ánh có quyền thoái thác.

Bao giờ Ánh hết yêu anh hẵng hay. Trong tình yêu bao giờ người ta cũng có quyền chăm sóc cho nhau du trông ra có vẻ lẩm cà lẩm cẩm. Tình yêu cũng cần được chăm sóc, chăm bón như một loại hoa quí. Nếu một hôm nào đó nó không còn được vẻ tươi mát bình thường thì cũng chỉ vì một bất hạnh quá lớn ngoài dự ước mà thôi.

Ánh đã 19 tuổi rồi đó. Tuổi mở ngõ vào cho những tình cảm chín muồi và những dự tính hoàn tất hơn cũ. Hãy nghĩ đến anh như anh đã nghĩ quá nhiều đến Ánh.

T’embrasse,

Trịnh Công Sơn

(English Version)

The Love Letter (87)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

12.1.1967

My dear Ánh,

At 4:00 in the morning, I lit the candle to tell you a lot of nonsense.

Let me remind you of an old concept that you have to compromise when you love each other, right? I also repeat a phrase I said to you on Christmas Eve: To love one another means to engage and be committed together. Consequently, it is our obligation to understand that it is impossible to make an appointment more valuable.

I tried to respect that social freedom of yours. At times, I even encourage you to attend crowded meetings to make yourself happy, reduce the distance or unnecessary moments or nostalgia. But all of a sudden I was concerned. I fear that when you have too much fun, you suddenly turn into something snobby, vulgar, mundane.You have no time to think about yourself and go back to the warm, passionate world you once were. When we get out too much, we are more spoiled and wretched. Because of that, I always try to leave the crowd and retreat with myself. It’s something you should have seen a long time ago.

Emotionally, I am self-centered and selfish. It might annoy you, but I can’t stop worrying and protecting my love.

After a performance, when I speak with a girl, it means that she is a girl in the crowd. But when you speak to a man, not me, you speak to that person in private.

I hate these things about you. You mustn’t be so sensitive to those prohibitions. I’m just doing the job of the one who protects what I own.

Be decisive with what doesn’t belong to you. One thing I would suggest you stay away from any ceremony.

I choose where you go with me or else my friends will take care of you. Diem too. Diem does not have the right to compel you to participate in locations that you have the right to refuse.

When you no longer love me, I will never interfere. In love, people always care for each other, even if that sounds too cautious. Love must also be cared for and kept as a precious flower. If one day love is no longer the usual composure, it is simply due to a great unexpected adversity.

You are already nineteen years old and that age, you are open to mature emotions and more accomplished endeavors than ever before. Think of me as I thought too much about you.

I embrace you.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: