Thư tình gửi một người – The Love Letter (85)

Thư tình gửi một người (85)

1.12.1966

Ánh

Ngoài cửa sổ trời im xám và lũ trở mình cùng gió.

Chúng mình chắc cũng cần tìm thêm một tí ngôn từ mới để nói về những nhớ nhung của nhau.

Biết là sắp vào mà vẫn thấy cần viết thư cho Ánh.

Những ngày nước lên cao vòm cầu chỉ còn một khe hở rất nhỏ. Có thể chỉ vừa để Ánh bơi qua một mình. Nhìn những bèo và rong rêu của mùa nước lũ kéo về chật sông thấy dậy lên trong mình một thứ nostalgie(108) thật xa hút, mênh mang. Ánh bây giờ cũng là một nostalgie của anh. Một thứ ngóng về đôi lúc thật ấm áp gần gũi đôi lúc lại hoang vu biền biệt.

Anh vừa nghe một người quen ở Sài Gòn ra kể lại là hôm Trưng Vương tổ chức gì đó định đến mời anh hát nhạc anh nhưng sau nghe anh về nên thôi. Họ cũng có ý định đi tìm để xem Ánh đó.

Gắng chờ anh ít hôm nữa nghe Ánh.

Nghe tin anh Cung vừa mất Honda thật tội nghiệp. Không có xe chắc nhác về Sài Gòn hơn.

Những gì người khác nghĩ về Ánh đối với anh đều không quan trọng. Điều quan trọng nhất là Ánh đã yêu anh! Như thế là quá đủ. Khi yêu người ta ngẫu nhiên như đã chọn lựa. Và thái đội chọn lựa dù muốn dù không đã tiềm ẩn một ý chí tự do. Đó cũng là dấu hiệu một phát hiện của trưởng thành. Sống rồi sẽ chín muồi dần. Sẽ đơn giản. Tất cả những điều đó sẽ nở ra trong chính mình một cách hồn nhiên như cỏ.

Điều đáng vui mừng là chúng mình đang có nhau, đang cần nhau, đang yêu nhau.

Anh thì mỗi ngày mỗi nhớ nhiều hơn. Và như thế cũng đã an tâm để đủ sống, đủ vui, đủ tin yêu trong hiện tại.

Buổi trưa thật yên tĩnh. Trời như giục bàn chân chạy rong suốt ngày ngoài đường.

Con đường mình đã đạp xe cùng nhau (gần Hãng Đoát) bây giờ vàng hoa mặt trời. Thuý có hái về cắm trong nhà thật đẹp nhưng mau héo quá.

Anh vừa học được cách viết bằng chữ Nho tên của Ánh. Và cũng nhờ thế anh biết được vì sao Ánh thích hoa mặt trời. Trong chữ Ánh có chữ Nhật là mặt trời. Và bài Xin mặt trời ngủ yên lại tình cờ có câu: ôi nhân loại, mặt trời trong tôi. Lúc viết bản này anh đã có câu đó vì anh nghĩ là Ánh thích hoa mặt trời và mặt trời là nơi hoa hướng dương nhìn về đó. Nên anh đã đem mặt trời nhốt vào trong anh. Để anh viết hai chữ “Dao Ánh” cho Ánh biết mà tập.

Mới tập viết nên viết chưa được đẹp. Ánh thử viết xem sao.

Thôi hãy gắng chờ anh vào. Và hãy nhớ anh mỗi ngày như anh đã nhớ Ánh.

Thương yêu vô cùng.

Anh,

Trịnh Công Sơn

(English Version)

The Love Letter (85)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

1.12.1966

Dear Ánh,

Outside the window, the sky was grayish and the floods were transformed by the wind.

We also need to come up with some new words to talk about the nostalgia of others.

I know I’m going back, but I have to write to you anyway.

During high tide days, the arch of the bridge has only a very small space to cross. As I watched the water fern and the foam of the flood season, I became deeply nostalgic. Now you’re also a nostalgia of mine. There’s something to look forward to sometimes so warm, sometimes so desolate.

I found out that Trung Vuong High School had some sort of organization, they wanted to invite me to sing for their music program but I went home. They also intend to seek you out and meet with you.

Please wait for me a few more days.

I just heard that Cung lost her motorcycle. Unfortunately! Without transport, he will seldom go to Saigon.

I don’t care what the world thinks about you. What really matters is you love me. That’s all I need. When you fall in love, you get the chance to choose. Whether you want it or not, the attitude of choosing implies free will. This is a revelation of maturity as well. We are going to grow and improve in life. It will be as simple as everything will bloom in you innocently as the grass.

This is about being happy to be together, needing each other and being in love.

I keep missing you more and more. It gives me tranquility to live, to be happy, and to have enough love in the present.

It’s a very peaceful afternoon. The weather is as lovely as it makes me wander the streets all day.

The path we have travelled together (close to the Dapat company) is now full of sunflowers. Thuy took a bunch of them and put them in the house. They are very pretty, but they wither quickly.

I only learned to write your name in Chinese characters and I also know why you like a sunflower. In the word “Light”, there is the word “Day” which is a reference to the sun. In the song “Let the Sun Go Down” I accidentally wrote, “Oh the humanity! And the sun shines on me”. When I was writing this song, I had these words because I think you like sunflowers and the sun is where sunflowers look out there. Then I locked the sun within me. Allow me to write the two words “Dao Anh” to tell you how to practice.

I just learned to write, so penmanship doesn’t look good. You try to write it.

Please wait until you see me and miss me every day.

With love.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: