Thư tình gửi một người – The Love Letter (78)
Thư tình gửi một người (78)
Đà Nẵng, 10.11.1966
Ánh
Anh đã vào hội đồng giám định sáng nay. Hơi khả quan. Bây giờ ngồi đợi đến 15/11 này để vào hội đồng hoãn dịch cũng là hội đồng 3, chẳng hiểu sẽ thế nào đây. Hãy cầu nguyện cho anh.
Buổi chiều mưa thật nhỏ. Cả mưa bây giờ là đêm. Anh thấy nhớ Ánh lắm. Đã vá lại chỗ rách ở áo chưa.
Thành phố này buồn lắm. Anh mong xong để về Huế rồi trở lại đó để cùng chịu chung cái bụi bặm và tháng ngày ồn ào với Ánh. Có những phút anh bỗng lẩn thẩn nghĩ rằng đời sống đã buồn bã thế này sao còn phụ nhau. Đó là một bài học mà không bao giờ cần phải thuộc cả. Cũng là một thứ kinh nghiệm không cần phải có cho bản thân.
Đã đi học lại rồi phải không. Những buổi đi đi về về rồi cũng sẽ có nhiều chuyện vui để Ánh quên đi một vài lúc cảm thấy phiền nản.
Rồi sẽ qua một năm hai năm ba năm như những người đã xa nhà và tìm thấy những yên vui ở đất đai mới. Rồi cũng sẽ có lúc không còn muốn quay về. Con gái vẫn thường là một loài chim di dễ quên vùng ở cũ.
Ở đây đêm ngày là tiếng động cơ máy bay nổ chát chúa trên đầu.
Mùa đông đang về thật hờ hững. Huế nghe nói mưa cũng ít. Những ngày trời im mát thật đẹp cho người ta đi chơi với nhau. Ánh có còn nhớ những con đường buổi chiều ở Huế, những ngày phố bỏ hoang và súng nổ bên kia cầu, quán cà phê thật nghèo và tất cả vẻ nhỏ nhít của nó.
Radio đang bỏ những đĩa nhạc của Mozart, Chopin, Brahm thật hay. Ánh chắc đã ngủ. Ave Maria. Tristesse de Chopin.
Bây giờ hộp thư của Ánh đã có thư rồi đó. Mừng không. Lo giữ gìn mưa nắng kẻo lại cúm nữa thì tội cho thân thể lắm.
Diễm đã khoẻ chưa. Anh thăm Diễm.
Mong là chưa đi để có dịp làm nốt những dự định sắp tới của anh.
Thôi hãy ngủ yên đi nghe Ánh để sớm mai thức dậy tươi xanh như cỏ non.
Anh nhớ Ánh lắm nhớ lắm
Thân yêu,
Trịnh Công Sơn
(English Version)
The Love Letter (78)
Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan
Đà Nẵng, 10.11.1966
Dear Ánh,
I am going to the Inspection Board this morning. Sounds like a positive outcome. I am now looking forward to joining the Deferral Committee on November 15th. It’s the third council, too, and I don’t know what it would be. Pray on my behalf, please.
It rains very gently in the afternoon, but it rains at night. I kind of miss you a lot. Did you patch up your dress?
It’s such a sad town. I can’t wait to go back to Hue and share the noise and dust with you.
There are moments when I ask myself how sorrowful life is, why are we always ungrateful? It is a lesson that must never be forgotten. It is also an experience that you do not need to have of your own free will.
Are you coming back to school? Once you have returned from school, it will also be a great pleasure for you to forget a few moments of frustration.
This will last one, two, and three years, when those who have left their homeland will find peace and joy in a new place. There will also be moments when they do not wish to return. The girls are often like birds that leave behind their old whereabouts.
Here, the noise from aircraft engines explodes sharply night and day.
Winter comes with great indifference. It also rains a bit in Huê. The cool, quiet days are pleasant, so everyone can go out together. Do you recall the afternoon streets of Hue, the deserted roads, and the shots fired at the bridge? The coffee shops are too impoverished with all their little kinds of stuff.
Radio plays music by Mozart, Chopin, Brahm… With songs Ave Maria, Tristesse de Chopin… You must be asleep by now.
Now, there’s mail in your inbox. Are you excited about that? You ought to avoid the rain, the cold, and the flu. It’s really bad for your health.
How is Diem doing? Extend my greetings to Diem.
I hope I don’t have to go there to get a chance to do my next projects.
Please sleep peacefully, so that you will wake up tomorrow as green as the young grass.
I miss you so badly.
Love.