Thư tình gửi một người – The Love Letter (49)

Thư tình gửi một người (49)

2.4.1965

Sài Gòn, 2/4/1965

Ánh,

Anh về đây hôm thứ tư. Sài Gòn nóng như đốt. Anh Cường chưa vào như đã viết thư cho anh vì có trở ngại gì đó. Anh đã nhận được thư của Ánh ở Blao. Thư cũng buồn nhưng nỗi buồn đó đã như trầm tĩnh hơn. Anh cũng mừng.

Đêm qua anh ghé vào dancing ngồi một mình và Diễm Thuý hát Et j’entends siffler le train. Không hay lắm nhưng cũng đủ làm anh nhớ Ánh cùng những buổi chiều êm đềm đã qua.

Ánh hãy để thì giờ mà học thi. Bao giờ rỗi rảnh hẵng biên thư cho anh. Ngoài ra vẫn thế. Anh vẫn lang thang trên phố một mình những ngày về đây. Đi lính thì chưa có tên ở Bộ Quân lực. Có thể lại lọt về khoá sau. Âu cũng là số mệnh cả. Bao giờ anh đi thì hẵng viết thư nhiều như Ánh đã hứa thế.

Anh bây giờ cứ sống thế, không có gì gọi là phép lạ trong mỗi ngày đã và đang sống. Anh cũng chẳng ao ước gì. Cứ sống như phải sống vậy và mọi câu chuyện sẽ kết tạo quanh mình bằng một định thức nào đó. Rồi cũng đâu và đấy cả. Mình dù làm gì hơn, dù cố gắng bao nhiêu cũng chỉ là một con nước trôi đi theo những ngọn ngành đã có.

Anh đang mệt mỏi. Và mỗi ngày thấy chán nản hơn một chút. Có một số gặp anh ở phố bảo là anh như thất tình. Anh buồn cười. Chuyện ấy thật khó có ở anh. Tụi nó đồn và phao tin đó với nhau. Không hiểu ai có ý nghịch ngợm đó. Thì giờ đâu mà lãnh những ám chướng tệ ấy vào mình, phải không Ánh?

Mùa mưa sắp về ở đây. Trời thường xám ở phố và nóng vẫn nướng cả cơ thể.

Có lẽ anh cũng sắp về đó để lo ngày giỗ của Ba anh. Anh chẳng mong gì hơn ngoài sự bình an cho Ánh, cùng những kẻ thân yêu ở đó và cho anh, cho quê hương này, như thế đó thôi.

Đã lành bệnh chưa? Những ngón tay đó bây giờ chắc mùa xuân đã bỏ đi, mùa hạ lại bắt đầu khai nhuỵ trên những ngón tay đó, anh nghĩ thế.

Anh chúc Ánh qua những cơn sốt nhỏ đó.

Trịnh Công Sơn

(English Version )

The. Love Letter (49)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

Sài Gòn, 2/4/1965

Ánh,

I made it back on Wednesday. Saigon is scorching like burning. Cuong didn’t show up due to problems. Your letter came from Blao. The letter also seemed sad, but this sorrow seemed to have calmed down. I was also pleased with that.

The night before, I went solely to the dance hall and Diem Thuy sang the song “And I hear the train whistle”. Not good, but enough to remember you and our calm afternoons.

You ought to take your time studying for the exam. Write to me at your leisure. Besides, things stay the same. I am still wandering around town alone during my days here. My name remains off the military list. Perhaps I’ll be taken into the next course. I think it’s a destiny as well. When I leave, you can write everything you promised me.

Now I live the same way I always do. A miracle does not exist everyday. I hope for nothing but just live as you should and all the stories will be created around us in one way or another. Then everything will fall into place. No matter what we do and how hard we try, it’s just like a water stream that flows through the existing branch.

It makes me feel exhausted and depressed every day. People who met me on the street told me that I seemed like a man in love. That sounds kind of fun and that rarely happens to me. They all gossip and spread the word. I’m not sure who came up with the idea. There’s no time for frivolous things like this. Don’t you think so?

The rainy season is fast approaching. It was greyish on the street, but the heat was still like burning the body.

I’ll probably go back and attend the anniversary of my father’s death. All I hope for is peace for you and my family and for myself and this homeland. That’s all.

Have you recovered from your illness?

Springtime must have left your fingers for summer to start growing again.

I wish you could get better.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: