Thư tình gửi một người – The Love Letter (48)

Thư tình gửi một người (48)

Blao 28/3/1965

Ánh,

Lá thư anh nhận được sau cùng của Ánh đề ngày 28-2. Như thế là đã một tháng Ánh không biên thư cho anh. Lý do anh không thể nào biết được. Có thể là Ánh bận học thi, hay là Ánh bận giận hờn điều gì, cuốI cùng, anh phỏng chừng là Ánh bệnh, nhưng bệnh thì không thể kéo dài đến từng ấy ngày. Anh phải đóng kín cửa gương để viết thư cho Ánh. Mưa, đã trở về như những tháng đầu anh bước chân đến đây. Nước mưa chảy từ dốc xuống ào ạt như thác. Hôm nay chủ nhật và bây giờ chiều ở quanh anh. Gió vẫn đi về như bão.

Anh đã viết cho Ánh rất nhiều thư ở đây, nhưng rồi cất lại đó. Nhiều thư đã gửi đi từ Sài Gòn, từ Đà Lạt. Chiều chủ nhật ở đây đã buồn mà mưa thì buồn hơn. Anh có thư anh Cường cho biết đã vào Sài Gòn hôm 19-3, nhưng anh chưa về được để thăm. Bây giờ đang mong về để hàn huyên. Có lẽ mai hay mốt anh về. Chỉ còn ngại có một điều là bị bắt nửa đường rồi bỏ vào Quang Trung thì nguy. Anh hình như đã có tên trong liste khoá 20. Tịnh báo cho anh biết thế. Anh đang ngồi chờ giấy báo gọi đến để quyết định. Có thể là đi ngay hay ngược lại.

Trong cuộc chinh chiến này, sự phi lý đã nghiễm nhiên trở thành một duyên cớ chính đáng để một số người nào đó thoái thác tự mang mình ra hy sinh. Ánh đang phân vân phải không. Anh như đang nhìn được Ánh, trên khuôn mặt đó có vầng trán ưu tư và mắt Ánh anh đọc được những lao xao trong đó.

Anh biết rằng Ánh đang lao đao trên những lời rầm rì đang dội xuống quanh Ánh ở đó. Tất-cả-tất-cả đang đẩy xô Ánh vào một bờ tường. Tất-cả cũng đang âm mưu tước đoạt một ánh – sáng – thần – thoại trên tay anh. Ánh đang bơ vơ trên những âm mưu vô hình. Ánh đang e ngại. Anh đã đoán được tất cả những điều đó. Anh cũng hiểu rằng mình sẽ mất tất cả những gì mang dáng dấp mầu nhiệm. Ánh đã là một mầu nhiệm trên những tháng ngày này của anh.

Có phải chính những điều đó đang âm thầm tạo một hư vô mỗi lúc một lớn dần giữa Ánh và anh không. Anh nghĩ đến một hôm nào chúng mình soi mình vào vùng hư vô đó và không còn nhận diện ra mình nữa. Rồi sẽ biến mất vào những quên lãng của nhau. Sẽ mặc lên người những hoá thân xa lạ. Sẽ im lìm rời rã nhau không một kháng cự. Và cứ đành quay lưng lại với nhau vì những điều vô lý đó. Anh đã nghĩ đến tất cả và chờ đợi những sự kiện đó thắt gút lần.

Anh cũng đã đoán được vì những lý do đó mà Ánh đã chần chờ, đã lúng túng rồi cuối cùng đành tạo ra một khoảng cách bằng sự im lặng trong những ngày này. Có thể đã có những lá thư Ánh viết dở rồi Ánh bỏ đi.

Anh vẫn hằng nghĩ đến những mùa băng rã trong đời mình. Rốt cuộc rồi dù không muốn anh cũng đã như một diễn viên trên sân khấu đang đùa cùng những ảo ảnh. Thế cũng đã thêm một tấn tuồng khốn khổ cho anh.

Những ngày nay, những tháng nay anh đã như mất hẳn gốc gác của anh. Anh đã sống buông thả mình trên những vô vọng tột cùng.

Ánh có gì buồn hãy nói với anh. Anh nghĩ rằng anh có thể mang hết những buồn bực đó cho Ánh. Ánh hãy bình an và trở về làm một loài chim hồng không bao giờ biết ưu phiền cả. Anh mong tin Ánh vô cùng. Và chúc Ánh mãi mãi là một mầu nhiệm như anh đã tìm thấy.

Trịnh Công Sơn

The Love Letter (48)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

Blao 28/3/1965

Ánh,

The most recent letter I received from you is dated February 28. I haven’t had a letter from you in a month. I could never know why. Maybe you were busy studying for exams, or maybe you were annoyed with something. Eventually, I guessed you were sick, but the illness couldn’t last as many days.I had to shut the glass door so I could write to you. The rain returned as in my first few months here. The rain dropped like a waterfall. It was Sunday and the afternoon was like to surround me. The wind was always blowing like a thunderstorm.

I wrote you a lot of letters, but I kept them for myself. A large number of letters went out from Saigon and Da Lat. Sunday afternoon here became sad and sadder when it rained. I received a letter from Cuong telling me that he had been to Saigon on March 19th, but I have not yet come back to visit him. I can’t wait to have time with him. Perhaps I’ll come back tomorrow or the next day. I fear I will be arrested on my way and detained at Quang Trung. It’s going to be so dangerous. Tịnh mentioned to me that my name appears to be on the list of the twentieth course. I’m waiting for it to be decided. Perhaps I’m leaving right now or I’m staying.

In the course of this war, absurdity becomes the justified reason for some to refuse to sacrifice. Are you wondering? As I see your face being anxious and your eyes being confused. I know it’s hard for you to hear the murmurings around you. Everything seems to drive you against the wall. Everyone is intrigued by taking a mythical light from my hand. When faced with invisible conspiracy and fear, you are powerless. I can figure this out. I also realize that I’m going to lose everything that appears to be magic. You’re the miracle of my life.

Perhaps these things quietly create a space between us. I think of the day when we reflect on this emptiness and no longer recognize ourselves. So maybe we’ll vanish into oblivion. We may continue to have strange incarnations. Perhaps we break up quietly without protesting.And maybe we just keep turning our backs on each other because of those absurdities. I’ve been thinking, and I’m waiting for these things to be over. I also suppose that for these reasons, you hesitate and are confused, then finally you distance yourself from the silence these days. Perhaps there are half-finished letters that you write, and then you abandon them.

I’m still thinking about the melting seasons of my life. After all, even though I don’t feel like it, I’m like an actor on stage playing with delusions. This is also very painful for me.

In recent days, in recent months, I have completely lost my roots. I’ve lived a lifeless life.

When you’re miserable, you’ll let me know. I can bear any sadness you have. Be at peace and return to being a pink bird with nothing to worry about.I’ll be glad to hear from you. I wish you every miracle as I found it.

Trịnh Công Sơn

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: