Thư tình gửi một người – The Love Letter (46)

Thư tình gửi một người (46)

9/3/1965

Ánh,

Buổi sáng nay anh vừa ghé sang hãng đĩa và ra phố. Viết thư tại một nhà quen ở phố cho Ánh đây.

Anh cũng vừa ở phòng triển lãm ra. Những bức tranh của các hoạ sĩ Đức trông khá lạ và đẹp.

Có một bức của Ánh: Hélianthe (Hoa hướng dương). Cái đề cũng khá: L’hélianthe devant l’orage. Một bức khác cũng đề hoa hướng dương: L’hélianthe et les bohémiennes(75).

Chiều nay độ 1 giờ anh trở lại Blao.

Ánh độ này chắc đang bận rộn học hành nhiều phải không.

Thành phố buổi sáng hơi mát. Những chấm lá me nhỏ nhít trong nắng.

Anh không tìm thấy một ai quen thuộc trên đường phố này. Anh sẽ ra bưu điện bỏ thư cho Ánh bây giờ và sẽ trở về nhà nằm đợi giờ đi.

Cũng buồn phải không Ánh. Có gì vui hơn ở đó không.

Anh nhớ lại là Ánh rất ít cười. Từ dạo đó đến giờ Ánh đã cười quá ít nên anh không còn nhớ rõ nụ cười đó thế nào.

Anh đang nghĩ đến Ánh đây. Và những hàng cây mỗi ngày một loài nga đi ngang qua bằng những bước chân muộn màng vô cùng.


(75) Hướng dương giữa bão giông, Hướng dương và những người phiêu lãng.


Sài Gòn, 9/3/1965

Ánh,

Anh vừa bỏ thư cho Ánh buổi sáng. Anh tưởng là đã lên Blao trưa nay nhưng rồi ngủ quên nên bây giờ vẫn còn ngồi đây.

Sáng mai có anh Tô Mặc Giang, bạn anh Cường về Huế nên chiều nay anh vừa ra phố tìm mua cho Ánh một ít sách để đọc nhưng không có cuốn nào khá cả. Đành khất lại lúc khác. Cuốn sách mua trước Tết vẫn không tìm ra và ở phốcũng không còn cuốn đó. Như thế là anh đã lỗi với Ánh rất nhiều. Ánh có buồn lòng lắm không. Anh đang còn nợ Ánh nhiều quà khác. Đợi khi nào có đủ thì giờ anh sẽ đi tìm một vài buổi để gửi về cho Ánh.

Trời buổi chiều anh từ phố về màu tím hồng rất đẹp. Giữa những hàng cây cao có một vành trăng và một vì sao nhỏ.

Ánh ơi,

Không khí ở đây đã làm khô cả ý nghĩ.

Anh gửi về Ánh bản Chiều một mình qua phố và năm bản khác để tặng bạn bè của Ánh như Diệm, Hoa, v.v

Ánh ơi,

Anh không biết viết gì nữa cho Ánh. Anh bây giờ tàn rữa hơn lúc nào hết. Cơ hồ như vừa trải qua một cơn khủng hoảng nào. Nhưng tuyệt nhiên là không có. Anh bỗng đâm chán cả anh.

Ánh ơi,

Anh đang mong một mầu nhiệm nào đến để giải vây cho anh. Tất cả ở anh đang chìm xuống sâu dần, sâu dần. Một hiện tượng rất đáng ngại mà anh chẳng thể làm gì khác hơn. Không ai giúp anh được lúc này.

Như thế nghe Ánh. Chờ bao giờ Sáng – Khởi trong anh, anh sẽ cười vui với Ánh.

Bây giờ anh chúc Ánh như bao giờ là bình an và tươi sáng.

Nghe Ánh,

Trịnh Công Sơn

(English Version)

The Love Letter (46)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

9/3/1965

Ánh,

This morning I went to the record company and walked around town. I’m writing you a letter at my friend’s place in the street.

I just came from the gallery, too. The paintings by the German artist are quite peculiar and beautiful.

There’s sunflower paint on here for you. The title of the painting is also quite good “Sunflower before the Storm”. Another photo also depicts the sunflower, “Sunflowers and the Nomad”.

I will return to Blao around one o’clock this afternoon.

Are you in the middle of studying right now?

It gets a little chilly in the morning in this town. I can see tiny patches of tamarind leaves in the sunlight.

I can’t get anyone off this street. I’ll go to the post office and send you a letter, and then I’ll go home and wait until my enlistment date.

You’re a little sad, aren’t you? Is there something more amusing?

I remember you hardly ever laughed. From then on, you laughed too little, so I don’t remember how you smile clearly.

I think about you and the trees that you go through every day with very late paces.


Saigon, 9/3/1965

Ánh,

I just sent you a letter in the morning. I thought I was on my way to Blao this afternoon, but I fell asleep, so I’m still sitting here.

In the morning To Mac Giang, a friend of Cuong’s is going to Hue, which means this afternoon. I went on the street to buy you books, but none were good. It might be some other time. The book I bought before Tet, I still haven’t found it and it wasn’t at the bookstore. I’ve done a lot of wrong things with you. Does that make you sad? I owe you more presents than ever. Please wait for me when I get the chance to buy presents for you.

As I came back from the street, I could see purple and pink clouds magnificently adorned the afternoon sky. Among the tall trees was the moon and a small star.

Dear Ánh,

The air dried up every thought here.

I sent you the song “I Cross The Road Alone In The Afternoon” and five other copies hand out Diem, Hoa, …

Dear Ánh,

I wasn’t sure what to write about you. Now I’ve dried up harder than ever. Looks like I’ve just been through a crisis, but I haven’t. I was all of a sudden disappointed in myself.

Dear Ánh,

I can’t wait to be relieved by a miracle. Everything inside of me gets deeper and deeper. A very ominous phenomenon that I can’t do anything else. I have no one to help me.

Just like that, my dear. When I’m bursting with energy and brilliance, I’ll smile happily with you.

At this time, I wish you peace and a brighter day than ever.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: