Thư tình gửi một người – The Love Letter (44)

Thư tình gửi một người (44)

7/3/1965

Ánh ơi,

Một thứ bảy và một chủ nhật nữa trôi đi. Đêm đã xuống rất buồn. Anh trở về một mình sau khi đã uống thật say với anh Vân. Anh Đỗ Long Vân (dạy đại học Huế) đến rủ anh từ chiều ra phố uống cà phê xong rồi cùng nhau đi ăn tối và uống say ngất mới trở về. Trong giai đoạn này ai cũng buồn cả. Mỗi người mang một nỗi buồn riêng. Ai cũng đáng thương.

Ánh có điều gì vui trong suốt tuần này?

Anh vẫn buông trôi mình trên cơn mê mỏi này và sống thật dật dờ, bèo bọt. Anh vẫn qua phố mỗi sáng, mỗi chiều. Buổi sáng này anh cùng má anh, Hà và Bửu Ý ra ngồi uống ở Pagode. Gặp Anh Ngọc, Mai Thảo. Bọn họ gọi anh. Anh Ngọc nhờ anh chép lại bản Lời buồn thánh để lancer hộ trong Ban Tiếng hát Tâm tình. Anh kiếm giấy chép liền tại đó. Anh bảo là ở Huế có rất nhiều người mê Ban đó. Anh Ngọc có vẻ thích lắm, cứ ngỡ là ở Huế bắt đài ở đây không được rõ.

Anh đã bỏ những buổi trưa không ngủ đi qua những con đường vắng rộng thênh thang ở đây. Những con đường có hoa vàng làm thảm dưới chân. Anh nhớ Ánh. Nhớ Ánh rất nhiều lúc đó. Bản Chiều một mình qua phố vừa in xong. Nhà xuất bản vừa mang lại cho anh lúc sáng. Anh sẽ gửi về cho Ánh.

Anh định thứ ba trở về lại ở Blao. Ngày tháng hư vô không còn người yêu cùng bè bạn.

(English Version )

The Love Letter (44)

Author: Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

7/3/1965

Dear Anh,

A Saturday and another Sunday vanished. Unfortunately, darkness has fallen. I came home on my own after I got drunk with Van. Mr. Do Long Van (a teacher at the University of Hue) invited me for an afternoon coffee and dinner together. We were drunk by the time we got home. More people suffered from depression during this time. Each person had their own sorrow. Everyone was so miserable.

Have you had a joyful experience this week?

I indulged in this tiredness and lived a life full of uncertainty and unworthiness. I always go into town every morning or afternoon. This morning, my mother, Ha, Buu Y, and I was in Pagode for a drink. I met with Anh Ngoc, Mai Thao, and Anh Ngoc, who asked me to copy the song “Divine Loneliness” to promote the group “The voice of love”. I replicated it right here. I told them a lot of people at Hue loved the group. Anh Ngoc appeared to be greatly influenced by this. He thought it was unclear to listen to Hue’s radio here.

I haven’t had a nap this afternoon and I’ve been walking the wide, empty streets. The streets were full of yellow flowers like a carpet. I missed you. I really missed you right now.The song “I cross the road alone in the afternoon” has recently been released. The publisher got it for me in the morning. I’ll send it back to you.

I’ll head back to Blao on Tuesday. In my nihilistic days, I didn’t have my lover and friends anymore.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: