Thư tình gửi một người – The Love Letter (42)

Thư tình gửi một người (42)

1/3/1965

Buổi sáng anh thức dậy trong căn nhà chỉ còn một mình anh. Mọi người đã đi làm việc, ra chợ, đi học. Ở đâu rồi anh cũng vẫn rơi vào sự tăm tối ngấy ngẩm.

Những lúc này câu “l’enfer c’est les autres” [73] của Sartre anh thấy mất cả nghĩa lý. Anh đang cần có bạn bè, có người thân yêu hơn thế. Không thể cô lập, rút về một an nghỉ mà chỉ còn có mình với mình. Ánh hãy tiếp tục da du với bạn bè ở đó đi – Với Hoa với Trang với những ai Ánh thấy cần.

Trời đã nắng, 8 giờ 30.

Có lẽ giờ này Ánh đã ngồi yên ở lớp học nhìn những hàng cây sắp hàng ngoài cửa sổ.

Anh Cường vẫn còn dạy ở đó. Định vào đây nhưng anh khuyên ở lại. Ở đâu rồi cũng thế cũng dậy, cũng đi cũng trở về rất buồn bã nếu không còn ai có ai.

Anh ra phố bây giờ để mua ít sách và xem danh sách động viên ở Tòa đô sảnh.

Buổi chiều sẽ viết cho Ánh nhiều hơn.

Cả buổi chiều đã qua.

Danh sách động viên vẫn chưa có. Không hiểu vì sao. Bởi vì đến 20/3 này đã phải nhập ngũ.

Trời ở đây oi bức đến rã rượi. Anh tìm ít cuốn mua cho Ánh, nhưng chẳng thấy cuốn nào hay. Cuốn Les enfants qui m’aiment mua cho Ánh lúc trước Tết trong nhà dọn dẹp để đâu tìm chưa ra. Anh tìm xong sẽ gửi ra ngay.

Thành phố này bây giờ chỉ còn lại tiếng động và sự oi bức. Khó yên tâm làm được gì ở đây. Anh sợ phải phơi mình ngoài phố. Chỉ một buổi ra phố đã thấy mình phờ phạc hẳn đi.

Trưa mai anh lại trở về Blao để hóa thân trên đó. Không có điều gì vui vẻ hơn để nói với Ánh. Ánh đang buồn hay vui hay bình thường. Có lúc rồi đời sống mình cũng âm thầm trôi đi như giòng sông. Anh nghĩ về Ánh rất nhiều nhưng rồi không viết gì được cả.

Mọi ý nghĩ đã lắng xuống hay đã bay biến mất. Sẽ viết cho Ánh khi đầu óc sáng suốt dễ dàng hơn.

Bây giờ đã 9 giờ tối. Anh định ra phố một lát, ngồi uống gì rồi về, nhưng nhác nhớm quá nên thôi. Anh cần nằm nghỉ và nhớ Ánh như bao giờ.

It is 9:00 pm. I am about to go to the street for a while, drink something, then go home, but everything looks messy and I do nothing. I just want to rest and I miss you as ever.

Anh.

Trịnh Công Sơn

(English Version)

The Love Letters (42)

March 1, 1965

In the morning, I wake up in the house that is myself alone. Everyone goes to work, to the marketplace, or to school. No matter where I am, I’m always in the dark.

At present, Sartre’s sentence “Hell is others”, loses its meaning. Better than ever, I need friends and loved ones. I can’t expect a life of my own. Remain friendly with your friends back there – with Hoa, Trang, and everybody you need.

Beautiful weather, 8:30 in the morning.

You might want to sit back and watch the trees line up in front of the window.

Cuong continues to teach there.He’s planning on coming over, but I suggest he stay. Wherever we are, we awake and go home. It will hurt so much if we have no one else.

Now I’m on the street buying books and going through the mobilization list at city hall. By the afternoon, I’ll be writing more for you.

This entire afternoon is over.

The list of mobilizations are still unavailable. I have no idea why. On the 20th of March, we are to enlist in the army.

It’s so hot, it makes me feel exhausted. I’m looking for books to buy you, but there are no good ones. Due to the cleaning of the house before Têt, I do not see the book “Les enfants do the l’aime”. I shall send you as soon as I find it.

There’s nothing but noise and heat in the city. I find it difficult to do anything here. I’m terrified of walking the streets. Just one day to go to the city, I look pathetic.

Tomorrow afternoon, I shall return to Blao to incarnate this country. There’s nothing more amusing to tell you. Do you feel sad or happy? ls everything all right? There are moments when my life runs smoothly like a river. I think of you a lot, but I can’t seem to write.

All my thoughts have calmed down or have already vanished. I’ll write to you when I have more clarity in my mind.

It is nine o’clock in the evening. I’m about to go out on the street for a bit, drink something, then go home, but everything seems messy and I don’t do anything. All I want to do is rest, and I miss you forever.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: