Thư tình gửi một người – The Love Letter (39)

Thư tình gửi một người (39)

22 /2/1965. Buổi sáng.

Sương mù trên những bụi hồng ở nhà bưu điện anh đi gửi thư cho Ánh mà nhớ hơn bao giờ, trên vẻ hoang vu này làm sao gửi hết sương này về cho Ánh.

Anh đang viết ở bưu điện, quanh anh sương không còn nhìn thấy nhau. Buổi sáng hoa hồng nở rất tuyệt diệu. Anh không còn lời nào để nói bởi vì tất cả đã âm thầm biến mất khỏi anh.

Anh chỉ còn một ngôn ngữ này để gửi về: Ánh có còn đó không. Nhớ nhung ngút ngàn.

Dao Ánh. Bao nhiêu sương mù mang tên đó, trên vùng cao anh mãi ngước nhìn.

Hãy kể cho anh nghe. Hãy nói chuyện với anh. Đã có gì qua ở đó.

Anh nhớ mãi một loài nga mang tên Dao Ánh và mang tên hoa mặt trời.

Hoa hồng và sương mù xin chất đầy trên hai tay Ánh đây.

Anh

Trịnh Công Sơn

(English Version)

The Love Letter (39)

Author:Trịnh Công Sơn
Translation: Đặng Hoàng Lan

22/2/1965 In the morning,

The dew has descended on the rose bushes of the post office. I sent you some nostalgic letters recently. How can I send my nostalgia into the wilderness?

I write at the post office and I see nothing because the surrounding areas are covered in a thick layer of fog.

The roses look lovely in bloom in the morning. I have nothing else to say because everything disappeared in silence.

I have but one word to send you: Are you still here? My desire for you has become overwhelming.

Dao Ánh, how much mist brings your name to the high plateaus where I keep looking up?

Please let me know. Please speak with me. What is over there?

I am reminded of the species of swans called Dao Anh and Sunflower.

May I replenish your hands with roses and mist?

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: