Tự tình khúc – Love Song
Tự tình khúc.
Tác giả : Trịnh Công Sơn
Tôi như trẻ nhỏ ngôi bên hiên nhà
Chờ nghe thế kỷ tàn phai
Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa
Mà sao vẫn cứ lạc loài.
Tôi như là người lạc trong đô thị
Một hôm đi về biển khơi
Tôi như là người một hôm quay lại
Vì nghe sa mạc nối dài.
Đừng nghe tôi nói lời tăm tối
Đừng tin tôi nhé vì tiếng cười
Đôi khi một người dường như chờ đợi
Thật ra đang ngồi thảnh thơi
Tôi như là người ngồi trong đêm dài
Nhìn tôi đang quá ngậm ngùi
Một hôm buồn ra ngắm dòng sông
Một hôm buồn lên núi nằm xuống
Tôi đi tìm ngày tìm đêm lâu dài
Một hôm thấy được đời tôi
Tôi yêu mọi người cỏ cây muôn loài
Làm sao yêu hết cuộc đời
Tôi như đường về mở ra đô thị
Chờ chân thiên hạ về vui
Tôi như nụ cười nở trên môi người.
Phòng khi nhân loại biếng lười
Tìm tôi đi nhé đừng bối rối
Đừng mang gươm giáo vào với đời
Tôi như ngọn đèn từng đêm vơi cạn
Lửa lên thắp một niềm riêng
Tôi như nụ hồng nhiều khi ưu phiền
Chờ tôi rã cánh một lần.
Một hôm buồn ra ngắm dòng sông
Một hôm buồn lên núi nằm xuống.
(English Version)
Love Song
I am a small child sitting under the porch awning,
And waiting to watch the century vanish.
I am a small child looking for shelter.
Why am I still so lonely?
I am a man lost in the city,
Who goes down to the sea one day.
I am a man on my way back home,
Because I can see the infinite desert.
Don’t listen to my words of darkness.
Don’t let my laughter fool you.
Sometimes I seem to be waiting for something,
Even though I am free to choose.
I am a person sitting alone in the long night,
And feeling immensely sorry for myself.
One sad day I go down to watch the river flow.
One sad day I go to the mountain to lay me down.
I have been searching for many long days and nights,
Until one day I can clearly see my life.
I have love for all people and species of plant,
But I don’t know how to love all of this life.
I am a path leading back to the city,
Full of joy as I await returning footsteps.
I am a smile spreading across human faces,
In order to keep us from becoming lazy.
Come find me and don’t lose your way.
Lay down your earthly sword.
I am a light that burns out slowly night after night,
And ignites to illuminate my own sentiments.
I am a rose that has grieved for so long,
As I wait for each petal to fall one by one.
One sad day I go down to watch the river flow.
One sad day I go to the mountain to lay me down.
Đặng Hoàng Lan Translated From The Song “Tự tình khúc” Of Trịnh Công Sơn.