Níu Tay Nghìn Trùng – Grabbing Hands for Thousands of Miles
Níu Tay Nghìn Trùng
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Một chiều kia có người tình trẻ
Đi lang thang quanh ngôi thành cổ
Từ bờ môi hát lên nhè nhẹ
Từ lời ca rớt thành cơn mưa
Một chiều kia có mây mù mù
Mây rơi nhanh rơi trên cửa nhà
Người tình kia mất con đường về
Và trời kia mất em từ độ
Mặt trời xa đã trôi về gần
Rơi trên sông rơi sau bờ thành
Nhìn cỏ cây ráng pha màu hồng
Nhìn lại em áo lụa thinh không
Mặt trời như trái cây tuyệt vọng
Rơi trong đêm rơi trong đời nàng
Và từ đó có em thì thầm
Lời quạnh hiu suốt con đường tình
Một chiều kia có em buồn buồn
Thân mong manh như lau sậy hiền
Về đồi mây thắp hương nằm mộng
Rồi ngủ quên giữa trời mênh mông
Một chiều kia có em nhẹ nhàng
Đi không nhanh chân không vội vàng
Về nguồn xưa gối tay nằm bệnh
Về cội xưa níu tay nghìn trùng.
(English Version)
Grabbing Hands for Thousands of Miles
One evening a young lover,
Wanders through the ancient citadel.
From his lips a melody whispers softly.
From his lyrics the rain pours down.
One evening dark clouds loom over.
Clouds tumble down and crash through the door.
The lover has lost his way back home,
And the sky lost you forever that night.
The distant sun has drifted so much closer.
It sets on the river and falls behind the wall.
Seeing leaves tinted with pink clouds,
I stare at you in the silence of your silk gown.
The sun is like fruit that never ripens,
That falls in the dark and falls in your life.
And from then you have whispered,
Lonely words along love’s path.
One evening you are forlorn.
Your body is fragile like a supple reed.
Coming to the foggy hill, you burn incense in a pleasant dream,
Then oversleep under the immense sky.
One evening there you are so delicate.
Don’t rush by with hasty footsteps.
When you go back to your source, rest your weary head.
When you return to your roots, grab your hands for thousands of miles.
Đặng Hoàng Lan Translated From The Song “Níu tay nghìn trùng” Of Trịnh Công Sơn.