Đêm nay tôi có thể viết những câu thơ buồn bã nhất – I Can Write the Saddest Verses Tonight
Đêm nay tôi có thể viết những câu thơ buồn bã nhất
Pablo Neruda
Đêm nay tôi có thể viết những câu thơ buồn bã nhất
Viết, chẳng hạn, ” Đêm, vô vàn tinh tú trên trời cao,
Từ chốn xa xôi, run rẩy, biếc xanh những vì sao.”
Cơn gió đêm xoáy bầu trời và hát,
Đêm nay tôi có thể viết những câu thơ buồn bã nhất,
Tôi yêu nàng, và đôi lúc cũng được nàng đền đáp.
Có những đêm tựa đêm nay, tôi ôm nàng trong vòng tay
Và hôn nàng biết bao lần dưới trời đêm vô tận.
Nàng đã yêu tôi và tôi cũng yêu nàng lắm,
Sao có thể không yêu đôi mắt nàng to tròn đăm đắm?
Đêm nay tôi có thể viết những câu thơ buồn bã nhất,
Nghĩ rằng tôi không có nàng. Nuối tiếc tôi đã mất nàng rồi.
Nghe đêm mênh mông, càng mênh mông hơn khi nàng vắng mặt
Và lời thơ rớt xuống hồn tựa sương rơi trên cỏ ướt
Nào có can chi khi tình tôi không giữ được nàng
Đêm đầy sao và nàng chẳng ở bên tôi.
Chỉ thế thôi. Chốn xa xôi có tiếng ai hát. Chốn xa xôi.
Lòng không thoả vì đã đánh mất nàng rồi.
Cũng tựa như đêm nào đã nhuộm trắng cỏ cây
Nhưng ta bây giờ đâu còn là đôi ta ngày trước.
Hẳn là tôi không còn yêu nàng nữa. Nhưng tôi đã yêu nàng biết mấy,
Giọng nói tôi nương làn gió để chạm đến tai nàng.
Thuộc về kẻ khác. Nàng sẽ thuộc về kẻ khác
Như đã thuộc về những nụ hôn của tôi trước đây,
Với giọng nói. Với thân thể rạng ngời. Với đôi mắt vời vợi.
Tôi không còn yêu nàng nữa , hẳn thế rồi. Nhưng có lẽ tôi vẫn còn yêu
Yêu ngắn ngủi nhưng sao lãng quên dài lâu thế vậy.
Có những đêm giống thế này, tôi đã ôm nàng trong vòng tay
Và lòng tôi không thoả vì đã đánh mất nàng.
Cho dù đây là nỗi đau cuối nàng gây cho tôi,
Cho dù đây là lời thơ cuối tôi viết cho nàng.
THÂN TRỌNG SƠN dịch từ bản tiếng Pháp “Peux écrire les vers les plus tristes cette nuit”.
(English Version)
I Can Write the Saddest Verses Tonight
I can write the saddest verses tonight.
To write, for example: “The night is full of stars shivering and azure in the distance.
The wind of the night swirls up to the heavens in song.”
I can write the saddest verses tonight.
I loved her and at times she loved me too.
On nights like tonight, I held her in my arms.
I kissed her so many times under the infinite sky.
She loved me and at times I loved her too.
How could I not love her voluminous gazing eyes?
I can write the saddest verses tonight.
To think I don’t have her. To feel I have lost her.
To hear the immense night. More immense without her.
And the poetry falls upon the soul like dew on the grass .
It does not matter that my love cannot save her.
The night sky is full of stars and she is not with me.
That is all. And someone sings in the distance. So far away.
My heart is empty because I have lost her.
In order to be close to her, I look for her.
My heart searches but she is not with me.
Tonight the tree branches are made white.
And we, like those white branches, are not the same.
It is true that I do not love her now, but I loved her so much before.
My voice has searched the wind in order to touch her ear.
She belongs to another. She will be with another. Like she was before my kisses.
Her voice. Her radiant body. Her soulful eyes.
It is true that I do not love her but maybe I do.
Love is so short but it takes so long to forget.
For on nights like this, I held her in my arms.
My soul is not at peace because I have lost her.
For this will be the last pain she causes me,
And this will be the last line that I write.
Đặng Hoàng Lan Translated From The Poem “Puedo escribir los versos más tristes esta noche “ Of Pablo Neruda.