Bên đời hiu quạnh – The Lonely Road
Bên đời hiu quạnh.
Một lần chợt nghe quê quán tôi xưa
Giọng người gọi tôi nghe tiếng rất nhu mì
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi hát bao giờ
Rồi một lần kia khăn gói đi xa
Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quê nhà
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ
Đường nào quạnh hiu tôi đã đi qua
Đường về tình tôi có nắng rất la đà
Đường thật lặng yên lòng không gì nhớ
Giật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ
Đường nào dìu tôi đi đến cơn say
Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời
Dù thật lệ rơi lòng không buồn mấy
Giật mình tỉnh ra ồ nắng lên rồi
(English Version)
The Lonely Road
All at once I heard the sound of my homeland.
The voice calling me from heaven sounded so pleasant.
My heart was profoundly at peace but somehow I was so sad.
I was startled to see myself singing forever.
One day I prepared for my journey,
I thought I could forget my yearning for home.
My heart was profoundly at peace but somehow I was so sad.
I was startled to see myself crying forever.
Which lonely road did I take?
The road going back to love was absolutely radiant.
The road was so silent that there was no memory.
I was startled to look around and Oh! What a strange street!
Which road led me to drunkenness?
Once in my dream I saw that I had died.
Even as my tears flowed endlessly, I was not filled with sorrow.
I was startled to awaken and Oh! Here comes the sun!
Đặng Hoàng Lan Translated From The Song “Bên đời hiu quạnh” Of Trịnh Công Sơn.