Nhà Tiên Tri (2. Tình yêu)

Nhà Tiên Tri

Kahlil Gibra

2. Tình yêu

Thế rồi Almitra nói, Xin hãy nói với chúng tôi về Tình yêu.

Lúc đó người ngẩng đầu lên nhìn mọi người chăm chăm và tất cả im phăng phắc. Tiếng nói lớn của người cất lên:

Khi tình yêu ra dấu cho ta, hãy bước theo.

Dẫu con đường ấy cheo leo, khổ ải.

Và khi đôi cánh tình yêu choàng lấy ta, hãy cứ đầu hàng nó.

Dẫu gươm đao giấu trong đôi cánh ấy có thể làm ta đau.

Khi tình yêu lên tiếng ta hãy tin.

Dù giọng nói ấy có thể làm giấc mơ ta vụn vỡ.

Như gió bấc tràn tới làm khô héo khu vườn.

Bởi ngay khi tình ái ban cho ta vương miện vinh quang nó cũng đồng thời đóng đanh ta lên thập giá.

Tình yêu làm ta lớn mạnh thêm cũng nhiều như khiến ta thui chột.

Ngay khi nó vươn lên mà vuốt ve những chồi non yếu mềm của ta đang run run trong nắng.

Nó cũng trườn xuống gốc rễ ta mà lắc mà rung để chúng khỏi bám chắc vào lòng đất.

Như những lượm lúa, tình yêu vơ ta vào.

Tình yêu đập cho ta trần truồng tróc vỏ.

Tình yêu giần sàng ta bong hết cám.

Tình yêu nghiền cho ta trắng bong.

Tình yêu nhào luyện cho ta mềm dẻo.

Rồi ta được trao cho lửa thiêng rồi trở thành bánh thờ ngày lễ Thánh.

Bấy nhiêu điều tình yêu làm cho ta khiến ta hiểu những bí ẩn tim ta và trong hiểu biết đó ta trở thành một mảnh của trái tim Cuộc Đời.

Song nếu vì sợ hãi ta chỉ đi tìm bằng an cùng lạc thú tình ái,

Thì thà đậy lại tấm thân loã lồ mà ra khỏi sàn đập lúa của tình yêu.

Mà đi vào cõi không vụ không mùa mà cười dẫu không cười cho hết mình, mà khóc dẫu không khóc cho thuê thỏa.

Tình yêu chẳng cho gì ngoài bản thân mình và chẳng lấy đi gì ngoài chính mình.

Tình yêu không chiếm hữu cũng chẳng bị chiếm hữu.

Vì yêu là đủ cho chính nó.

Khi yêu đừng nói “Thượng đế trong tim ta” mà thế này thì hơn “Ta trong tim Thượng đế”

 Và đừng nghĩ ta có thể lái con đường tình , nếu thấy ta xứng đáng, tình sẽ dẫn ta đi.

Tình yêu chẳng mang nguyện ước gì hơn tự mình tựu thành.

Song nếu ta yêu và phải mang ham muốn, vậy hãy để đây là những ham muốn của ta:

Được tan ra, được như giòng suối chảy mang giai điệu hát ca cho đêm tối.

Được thương tổn bởi chính hiểu biết của ta về tình yêu.

Được đổ máu tự nguyện và sướng vui.

Được tỉnh giấc lúc bình minh cùng con tim có cánh và tạ ơn đời về một ngày nữa để yêu.

Được nghỉ ngơi lúc chính ngọ và suy ngẫm về cơn say đắm của tình yêu.

Được trở về nhà lúc chiều hôm trong ân tạ.

Và đi vào giấc ngủ với lời nguyện cầu tới người yêu dấu trong tim cùng một khúc tụng ca trên môi.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: